Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2008

Siêu âm

Không biết chuyện hôm qua ba chở mẹ đi siêu âm kết quả thế nào mà không khí trong nhà trở nên khác lạ.

Cơm tối vừa xong, ba chổng mông cắm đầu trên nệm, say sưa viết viết cái gì đó. Tui mon men tới gần thì bị ba quay qua đuổi: “Con ra chơi với ông nội đi, ba làm công chiện chút”, rồi quay lại viết tiếp. Chán phèo! Không chơi với ba nữa, chơi với mẹ.

Tui bước ra sau. Mẹ cặm cụi với chồng chén bát xoong nồi vừa dùng xong, công việc thường ngày mẹ vẫn làm, nhưng hôm nay thấy mẹ làm có vẻ nặng nhọc lắm. Chắc tại cái bụng có đứa em tui trong đó lum lum lớn dần làm mẹ mệt? Cứ cho là vậy. Cũng không có gì để chơi. Ghét!

Tui ra nằm coi cải lương với ông nội cho… phẻ.

1.Tui rất thích em trai. Có em trai để chơi vẫn thích hơn. Tuy là con gái nhưng sao tui chơi toàn trò chơi của con trai: đá banh, bắn súng, “siêu nhân màu xanh lá cây”,…. Búp bê là món tui ghét nhất. Có một con búp bê cô Năm cho từ năm nảo năm nào nằm lăn lóc trong góc phòng, bụi bám đầy.

Ba mẹ cũng muốn tui có em trai nhưng bây giờ không dám nói mạnh, sợ bị chọc, nếu…

Bạn bè ba tui chọc ghê lắm, mấy bác nữa. Sợ!

Mấy bác nhà tui ai cũng trai-gái đề huề, nói mạnh lắm, cứ gặp ba mẹ là hỏi:

- Trai / gái?

- Chưa biết. Kệ. Trai gái gì cũng được – ba trả lời.

- Rủi con gái nữa thì sao?

- Dễ ợt, 1 + 1 = 2. Hai đứa con gái. Bình thường. Hehehe… - cười gượng.

2.Đi nhậu với bạn bè, ba tui sợ nhất là gặp chú Điệp Liên Tú – 2 con bướm. Chú Sâm – 1 trai 1 gái, miệng nổ như bom chùm. Chú Lùn, 1 con gái, miệng cười tủm tỉm, chấp nhận số phận. Chú Mập, ôi thôi, khỏi kể vô, mất công. Tiết mục đặc sắc nhất sau vài chai là phần đọc thơ của chú Tú, bài “Bướm”:

Đêm nằm thao thức thấy mà lo

Hai con bướm nhỏ, một bướm to

Mai này bướm nhỏ bay đi mất

Còn lại mình ta với bướm… tò

Dễ nghe mà khó thuộc. Bài này ba tui nghe hoài mà không thuộc. Chắc sắp thuộc rồi. Ớn!

3.Hồi trước, ba có kể chuyện về chú Còi làm chung cơ quan. Chuyện đã lâu mà tới nay ba còn ấm ức.

Trưa hôm đó, chú Còi chở vợ đi siêu âm đứa con đầu lòng, mong con trai. Trước khi đi, ai cũng chúc may mắn. Ba tui, miệng thì chúc may mắn nhưng vẫn muốn chú Còi làm đồng minh, có dịp chọc lại cho bõ ghét, lấy lại những gì đã mất chứ.

Chiều 5 giờ, chú Còi lẽo đẽo vô phòng, mặt lạnh như tiền xu, lầm lũi không nói với ai tiếng nào, bước lại cầm điện thoại bàn, bấm số...

Ba tui lọ mọ ngay máy tính, ngước nhìn chú, nói nhỏ: “Mày khỏi nói, tao biết rồi. Mình là đồng minh mà. Há? khà khà khà….”.

Cả phòng cười ầm.

Chú Còi không phản ứng gì, cầm ông nghe điện thoại, mặt cúi gầm.

- Alô, anh Sáu hả?… đang ở đâu?… Bây giờ em không biết chơi với ai hết. Chỉ có anh thôi. Trong phòng chỉ có mỗi mình anh có con trai. Vợ em mới vừa siêu âm. Con trai. Cho em chơi với nha. Khà khà khà…”.

Cả phòng lại cười, cười lớn hơn. Chú Còi cười lớn nhất. Ác thiệt!

Ba tui cũng cười, méo xệch. Lại thua nữa rồi. “Đấm vào mặt chú Còi một phát để gỡ lại pha việt vị vừa rồi”, đầu thì nghĩ vậy, nhưng miệng mở ra: “Chúc mừng mày”. Xong việc, nhậu.

4.Hôm nay chủ nhật, tui nghỉ học. Ba vẫn đi làm. Mẹ cũng chuẩn bị đi, lo công tác xã hội gì gì đó, nghe nói là chương trình “Đền ơn đáp nghĩa” gì đó.

Chờ lúc ba vừa xách xe chạy ra khỏi cổng, tui vào phòng lục tìm xấp bản thảo ba viết hồi hôm.

Đọc.

Chữ viết như con lăng quăng. Tôi đọc chẳng hiểu gì. À, thì ra ba đang viết sách.

Bìa sách ghi “Cẩm nang sinh con theo ý muốn – lưu hành nội bộ”.

Mấy chú có ai muốn đọc, con photo cho, đừng hăm đấm vào mặt ba con tội nghiệp ổng.

Bây giờ tui mới hiểu. Tui sắp có em trai. Sướng quá. Khà khà khà…. Khà khà khà…

Mẹ vừa về, trên xe treo con gà làm sẵn. Mẹ làm công tác này tốt thiệt. Tối nay có cháo gà ăn.

1 nhận xét:

Hung D nói...

Bớt Son giới thiệu sách dễ gây hiểu lầm.
Trang đầu ghi “Cẩm nang sinh con theo ý muốn – lưu hành nội bộ”.
Trang cuối ghi "Hú hồn" (thay vì "Hết")