Thứ Hai, 4 tháng 8, 2008

Ông Ngoại Tư

Gần ngày kị 21 ngày ông Ngoại Tư mất, tôi ghi lại câu chuyện vui ông thường kể trên bàn nhậu. Như một nén nhang cho ông!

Đàng nào cũng chết.

Bực mình vì ngày nào ông chồng mình đi làm về cũng say bí tỉ, bà vợ càm ràm:

- Tui nuôi ông cái lưng như tấm thớt, dzậy mà ra đường nhậu cứ thua người ta hoài. Nhậu dzậy thì đừng nhậu tốt hơn.

Buồn. Suốt một tuần sau, người chồng luôn có mặt ở nhà sau giờ làm việc, nét mặt nhiều ưu tư, suy nghĩ vẩn vơ. "Không nhậu nữa - quyết định vậy đi".

Thấy vậy, bà vợ men theo trách khéo:

- Tui thấy dạo này mình ăn ở với anh em làm sao mà không thấy ai rủ nhậu hết dzậy?

Khó xử thiệt! Đàng nào cũng chết.

Không có nhận xét nào: