Thứ Năm, 25 tháng 12, 2008

Diễn văn của bài thơ

Kính thưa quý vị,

Hôm nay tôi đến đây không phải để nói chuyện với quý vị.

Hôm nay tôi đến đây để nói chuyện với chính tôi.

Hôm nay tôi đến đây để nói với chính tôi những điều tôi không thể nói với bất kỳ ai khác.

Hôm nay quý vị đến đây không phải để lắng nghe tôi nói chuyện với quý vị.

Hôm nay quý vị đến đây để lắng nghe tôi nói chuyện với chính tôi.

Sự hiện diện của quý vị cùng sự im lặng và kiên nhẫn lắng nghe của quý vị là những điều kiện cần thiết cho cuộc nói chuyện hôm nay.

Không có những điều kiện ấy, cuộc nói chuyện hôm nay không thể diễn ra, mặc dù đối tượng của cuộc nói chuyện hôm nay không phải là quý vị, mà là chính tôi.

Quý vị không cần phải hiểu những gì tôi nói.

Quý vị không cần phải chống đối hay đồng ý với những gì tôi nói.

Quý vị chỉ cần lắng nghe tôi nói.

Quý vị chỉ cần im lặng và kiên nhẫn lắng nghe tôi nói.

Chỉ cần lắng nghe thôi.

Không cần hiểu.

Chỉ cần lắng nghe tiếng nói của tôi.

Chỉ cần lắng nghe cách tôi phát âm, chuyển giọng, lấy hơi, tăng giảm cường độ, tăng giảm tốc độ, tăng giảm cao độ, thay đổi tiết tấu, lặp lại, khai triển, ứng biến và kết thúc.

Quý vị không cần phải biết tôi đang nói với chính tôi điều gì.

Nếu quý vị có bất cứ điều gì muốn phản hồi xin quý vị hãy nói với chính quý vị.

Cuộc đối thoại từ đây trở đi sẽ là cuộc đối thoại giữa quý vị với chính quý vị.

Tôi không cần biết.

Bây giờ tôi chỉ yêu cầu quý vị kiên nhẫn im lặng lắng nghe tiếng nói của tôi cho đến khi cuộc nói chuyện của tôi chấm dứt.

Trân trọng cảm ơn quý vị..."

(thơ Nguyễn Tôn Hiệt)

Không có nhận xét nào: